Phía ngoài phủ nha, tiếng mưa rơi tí tách, người đi đường vội vã lướt qua. Khu vực này, ngay cả những ngày nắng ráo cũng hiếm có người dám bén mảng đến gần, lúc này lại càng vắng vẻ, chẳng có mấy ai.
Tại một tửu lâu cách nha môn trăm mét, Tô Tử Tịch đang trò chuyện cùng Dã đạo nhân, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn về phía phủ nha.
Mưa vẫn đang rơi, nhưng không lớn, từng sợi li ti thấm xuống đất. Dã đạo nhân song hành cùng Tô Tử Tịch, nhưng thủy chung vẫn tụt lại phía sau nửa bước.
Tô Tử Tịch có nhận ra điều này, nhưng thấy dáng vẻ của Dã đạo nhân rất phù hợp với quan hệ giữa môn khách và chủ công thời đại này, nên hắn cũng không nói gì thêm.




